2017-09-28

Thị trường Triều Tiên: Nhiều cơ hội, lắm rủi ro

Thị trường Triều Tiên: Nhiều cơ hội, lắm rủi ro

Thị trường Triều Tiên: Nhiều cơ hội, lắm rủi ro

BẢO NGỌC Thứ Tư | 27/09/2017 12:30

Nguồn ảnh: taiwannews.com.tw
Tại Triều Tiên, sản phẩm Việt Nam được trưng bày như mặt hàng ngoại nhập cao cấp với giá bán khá cao.
Cách đây vài năm, có thể dễ dàng tìm thấy các sản phẩm tiêu dùng Việt Nam được bày bán tại nơi ít ai nghĩ đến nhất như Bình Nhưỡng của Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên. Tại một trong những cửa hàng bách hóa lớn, Kwangbok Area Market, có thể tìm thấy các sản phẩm như mì ăn liền Hảo Hảo, Ngon Ngon, bánh snack Oishi, O’Star, bia Sài Gòn, cà phê Trung Nguyên, bánh quy Kinh Đô... Sản phẩm Việt Nam được trưng bày như mặt hàng ngoại nhập cao cấp với giá bán khá cao.
Nhu cầu đang tăng
Là một trong những nền kinh tế tập trung hiếm hoi còn tồn tại, kinh tế Triều Tiên vận hành hoàn toàn dựa trên khối quốc doanh. Hệ quả của mô hình kinh tế độc quyền trong thời gian dài là sự tụt hậu của nhà cung cấp so với nhu cầu thị trường.
Lãnh đạo Kim Jong Un ban hành kế hoạch cải cách kinh tế từ năm 2011, một phần quan trọng trong kế hoạch là ưu tiên cải thiện các sản phẩm tiêu dùng nhằm nâng cao chất lượng cuộc sống. Đây là động thái nhằm giữ lời hứa cải thiện mức sống của người dân. Theo Felix Abt, người đã đầu tư vào nhiều lĩnh vực tại Triều Tiên và thành lập trường Pyongyang Business School, một trong những mục tiêu quan trọng của kế hoạch cải cách là giảm sự phụ thuộc của các công ty thương mại lớn của Triều Tiên vào đối tác Trung Quốc bằng cách tăng cường sản xuất sản phẩm nội địa và đa dạng hóa các nguồn cung cấp từ các nước như Singapore, Malaysia và Việt Nam.
Nhiều nhà đầu tư Singapore đã tỏ ra hứng thú với thị trường Triều Tiên từ rất sớm. Cửa hàng thức ăn nhanh đầu tiên ở Bình Nhưỡng, Samtaeseong Diner, là do một liên doanh Singapore - Triều Tiên mở vào năm 2009. Theo Jaka Parker, một người Indonesia đã sống nhiều năm ở Bình Nhưỡng, hai siêu thị Bugsae và Rakwon do người Singapore đầu tư là nơi để mua hàng tiêu dùng nhập khẩu từ Singapore. Nơi này được người dân Bình Nhưỡng gọi là siêu thị Singapore, nơi mua sắm dành cho tầng lớp trung lưu mới nổi và người nước ngoài sống tại đây.
Thi truong Trieu Tien: Nhieu co hoi, lam rui ro
Theo AP, bất chấp những lệnh trừng phạt ngặt nghèo, sản phẩm tiêu dùng vẫn có sức tiêu thụ rất tốt tại quốc gia này. Người Triều Tiên có thể bỏ 0,8USD để mua một lon cà phê Pokka của Nhật. Họ cũng có thể mua một chiếc Mercedes-Benz Viano, tuy không phải lúc nào cũng dễ dàng, với giá 63.000USD.
Sự hình thành giai cấp trung lưu nhanh chóng tạo ra nhu cầu lớn cho thị trường tiêu dùng được vận hành bởi một nền kinh tế bao cấp, vốn dĩ không thể cung cấp cho nhu cầu này. Nếu vẫn tiếp tục hứng chịu các lệnh cấm vận, nhu cầu thị trường sẽ tiếp tục vượt xa rất nhiều lần khả năng cung cấp của các công ty quốc doanh trong nền kinh tế đóng cửa này.
Giai cấp trung lưu phát triển nhanh vì được hưởng lợi từ quá trình tư hữu hóa nền kinh tế khi Nhà nước bắt đầu dần chấp nhận thành phần kinh tế tư nhân đầu tư vào nhiều ngành nghề khác nhau. Theo ông Felix, các ông chủ và quản lý được trực tiếp định đoạt lương thưởng cho nhân viên trong những năm gần đây, thay vì Chính phủ quyết định việc này.
Thu nhập của người Triều Tiên đã tăng lên đáng kể trong 15 năm qua. Ngân hàng Trung ương Hàn Quốc thống kê thu nhập bình quân đầu người của Triều Tiên là khoảng 1.000USD vào năm 2014, xấp xỉ mức thu nhập bình quân đầu người của Việt Nam vào năm 2008. Còn theo Bloomberg, thu nhập bình quân đầu người là 1.300USD năm 2016, bằng Việt Nam năm 2010. Mức tăng trưởng thu nhập bình quân đầu người của Triều Tiên xấp xỉ Việt Nam trong giai đoạn năm 2008-2010. Dù nước này còn nghèo, GDP vẫn tăng 3,9% trong năm 2016 lên khoảng 28,5 tỉ USD và đây là mức tăng GDP nhanh nhất trong 17 năm.
Triển vọng phát triển của thu nhập bình quân đầu người tại Triều Tiên sẽ phụ thuộc vào các yếu tố như hiệu quả cải cách kinh tế và mức độ cấm vận quốc tế trước các cuộc thử tên lửa và chương trình phát triển hạt nhân của nước này.
Đường vòng của hàng hóa
Theo Rowan Beard của Young Pioneer Tour, các mặt hàng ngoại nhập tại Triều Tiên được nhập khẩu bởi những công ty liên doanh của Triều Tiên với các đối tác trung gian của Trung Quốc, Malaysia, Singapore. Các công ty trung gian này thu mua sản phẩm tại nước sở tại và bán lại cho các công ty thương mại quốc doanh Triều Tiên. Lệnh trừng phạt của Liên hiệp Quốc ảnh hưởng rất nhiều đến những công ty này. Rất nhiều công ty liên doanh đã phải ngừng hoạt động vì vi phạm lệnh trừng phạt do nhập khẩu các mặt hàng cao cấp vào Triều Tiên như rượu, túi xách và trang sức. Ông Felix Abt cho biết, vì chính sách giảm sự ảnh hưởng từ Trung Quốc, các công ty thương mại lớn của Triều Tiên đang tăng cường nhập khẩu hàng từ các nước khác.
Giá bán của sản phẩm luôn đội lên nhiều lần do hàng hóa qua nhiều trung gian trước khi đến được các công ty thương mại Triều Tiên. Cụ thể, các công ty trung gian Trung Quốc cũng bán sản phẩm của Trung Quốc cùng Singapore và Malaysia vì làn sóng tẩy chay hàng hóa Trung Quốc của tầng lớp trung lưu Bình Nhưỡng trong những năm gần đây. Cũng vì qua một hoặc nhiều trung gian, các nhà sản xuất hầu hết sẽ không biết hàng hóa của mình đã được bán và thương hiệu đã được nhận biết ở Triều Tiên.
Thi truong Trieu Tien: Nhieu co hoi, lam rui ro
Ông Felix chia sẻ, công ty thương mại quốc doanh lớn của Triều Tiên quan tâm và tìm nguồn cung cho các sản phẩm mì gói, bánh kẹo và giày dép.
Qua đó, nếu các lệnh trừng phạt kinh tế quốc tế được nới lỏng, giúp nền kinh tế Triều Tiên khởi sắc hơn và nếu bỏ qua được các công ty trung gian để giảm giá thành, sản phẩm của Việt Nam sẽ có lợi thế cạnh tranh như xuất xứ và chất lượng tốt hơn sản phẩm Trung Quốc tại Triều Tiên.
Những sản phẩm nhập từ Việt Nam từng là các sản phẩm xa xỉ tại đây, được trưng bày tại các siêu thị lớn và khách sạn như Paradise Department Store, Yanggakdo International Hotel, Kwangbok Area Supermarket, Pyongyang Department Store No.1, Potonggang Department Store... Một ly mì ăn liền Việt Nam có giá gấp vài lần một bữa ăn thông thường của người Triều Tiên.
Lệnh cấm vận quốc tế áp đặt lên Triều Tiên là rào cản lớn nhất tại thị trường này. Phương thức xuất khẩu hàng hóa sang nước này từ trước đến nay là thông qua các công ty liên doanh, chủ yếu tập trung vào các mặt hàng nhu yếu phẩm.
Rủi ro lớn nhất hiện nay là các lệnh cấm vận kinh tế ngày càng thắt chặt đối với Triều Tiên trước các thách thức về tên lửa xuyên lục địa và vũ khí hạt nhân, thậm chí là bom nhiệt hạch mà quốc gia này đang theo đuổi. Nhưng khi tình hình được cải thiện, các lệnh cấm vận phần lớn sẽ ưu tiên mở ra cho mặt hàng nhu yếu phẩm và thực phẩm ngay sau khi căng thẳng hạt nhân giảm xuống vì lý do nhân đạo.
Xây dựng thương hiệu và ổn định giá thành sản phẩm tại một thị trường không có cạnh tranh của các nhãn hiệu phương Tây có thể mang lại lợi ích lớn trong đầu tư dài hạn, tương tự như các nhãn hiệu phương Tây vào các thị trường mới nổi để giành thị phần tại các nền kinh tế mới nổi. Người Singapore đã bắt đầu làm việc này từ nhiều năm trước khi chính quyền Bình Nhưỡng bắt đầu khuyến khích đầu tư từ nước này.
----
조선 시장 : 많은 기회, 많은 위험 
조선에서는 베트남산 제품이 고가의 고급 수입 제품으로 높은 가격에 전시됩니다. 몇 년 전에 조선 민주주의 인민 공화국 평양과 같이 생각이 덜 진 곳에서 팔린 베트남 소비재를 쉽게 찾을 수있었습니다. 큰 백화점 중 하나에서, 광복 지역 시장, 인스턴트 국수 하오, 맛있는, 스낵 오이, O'Star, 맥주 사이공, 트렁 응우옌, 비스킷 등의 제품을 찾을 수 있습니다 Kinh Do ... 베트남 상품은 고가의 고급 수입 상품으로 고가로 표시됩니다. 
수요의 성장 희소하고 중앙에 위치한 경제 중 하나 인 조선 경제는 전적으로 국가 소유로 운영됩니다. 장기간에 걸친 독점적 인 경제 모델의 결과는 공급 업체의 시차 대 시장 수요의 지연입니다. 김정은 총재는 2011 년 경제 개혁 계획을 발표했는데,이 계획의 중요한 부분은 삶의 질을 향상시키기 위해 소비재 제품의 개선을 우선시하는 것이다. 이것은 사람들의 삶의 질 향상을 약속하는 움직임입니다. 
평양 비즈니스 스쿨을 설립 한 펠릭스 애트 (Felix Abt)에 따르면, 개혁 계획의 주요 목표 중 하나는 대형 북한 무역 회사의 의존도를 줄이는 것이다. 싱가포르, 말레이시아, 베트남과 같은 국가의 국내 생산 및 다변화 된 원천을 늘림으로써 중국 파트너에게 많은 싱가포르 투자자들이 북한시장에 대한 관심을 일찍 나타냈다. 
평양의 패스트 푸드 점은 첫째, Samtaeseong 식당은 싱가포르 합작 - 조선이 JAKA 파커, 평양에서 몇 년 살았다 인도네시아, 두 개의 슈퍼마켓과 Rakwon 인해 Bugsae에 따르면 2009 년에 오픈 싱가포르 인들은 싱가포르에서 수입 한 소비재를 살 장소로 투자합니다. 
이 곳은 신흥 중산층을위한 쇼핑과 외국인들이 살고있는 싱가포르 평양이라고합니다. AP 통신에 따르면 엄격한 제재 조치에도 불구하고 소비자 제품은 여전히 이 나라에서 매우 좋은 소비를하고 있다고한다. 북한인은 일본 Pokka 커피를 사기 위해 0.8 달러를 쓸 수 있습니다. 메르세데스 - 벤츠 비아 노 (Mercedes-Benz Viano)도 63,000 달러에 항상 쉽지는 않지만 살 수 있습니다. 중산층의 출현으로 이 수요를 제공 할 수 없었던 보조금으로 인해 소비자 시장에 대한 수요가 급격히 증가했습니다. 
금수 조치가 계속된다면 시장 수요는 폐쇄 경제에서 국영 기업의 공급을 압도 할 것이다. 국가가 점차적으로 다양한 산업에 투자하는 민간 부문을 받아들이 기 시작하면서 중산층은 경제의 민영화로 인해 급속하게 발전했습니다. 펠릭스에 따르면, 고용주와 관리자는 정부의 결정을 내리기보다는 최근 몇 년 동안 직원들에 대한 급여를 직접 결정하고 있습니다. 
조선인의 수입은 지난 15 년 동안 극적으로 증가했다. 조선중앙 은행은 2014 년까지 조선의 1 인당 국민 소득이 1,000 달러라고 계산한다. 이는 2008 년 베트남의 1 인당 국민 소득과 거의 비슷하다. 블룸버그에 따르면 평균 1 인당 국민 소득 2016 년에는 1.300 달러, 2010 년에는 베트남. 2008 년에서 2010 년까지 조선의 일인당 평균 소득 증가율은 대략 베트남입니다. 그 나라는 여전히 가난하지만 GDP는 2016 년에도 3.9 % 증가한 285 억 달러로 GDP가 17 년 만에 가장 빠르게 증가했다. 북한의 1 인당 국민 소득을 개발할 전망은 경제 개혁의 효과와 미사일 시험 및 핵 개발 프로그램에 대한 국제 금수 조치의 수준에 달려있다. 이. 상품 루프 Young Pioneer Tour의 Rowan Beard에 따르면 조선의 수입 품목은 중국, 말레이시아 및 싱가포르의 중개인과 조선 합작 회사에 의해 수입됩니다. 이들 중개인은 제품을 현지에서 구매하여 한국의 국영 무역 회사에 판매합니다. 유엔 제재는 이들 기업에 큰 영향을 미친다. 와인, 가방 및 보석류와 같은 고급 품목의 수입에 대한 제재를 위반하여 많은 합작 투자 회사가 폐쇄되었습니다. 펠릭스 애트 (Felix Abt)는 중국의 영향력을 줄이려는 정책 때문에 많은 한국의 무역 회사들이 점점 다른 나라의 상품을 수입하고 있다고 말했다. 제품의 가격은 종종 한국 무역 회사에 도착하기 전에 다양한 중개인을 통해 상품으로 증가합니다. 특히 중산층은 평양의 중산층에 의한 중국 제품 불매 운동으로 인해 싱가포르와 말레이시아와 함께 중국 제품을 판매하고있다.
----
English machine translation. Korea here means North Korea
---
The Korean market: many opportunities, many risks 
In North Korea, Vietnamese products are displayed as high-end imported goods at high prices. Several years ago, it was easy to find Vietnamese consumer products sold in the least-thought-of places like Pyongyang of the Democratic People's Republic of Korea. In one of the major department stores, Kwangbok Area Market, you can find products like Hao Hao Instant Noodles, Delicious Noodles, Oishi Snacks, O'Star, Sai Gon Beer, Trung Nguyen Coffee, Cookies Kinh Do ... Vietnamese products are displayed as high-end imported goods at high prices. 
Growing Demands 
As one of the rare, centrally located economies, the Korean economy operates entirely on a state-owned basis. The consequence of a proprietary economic model over a long period of time is the lag of the supplier versus the market demand. Leader Kim Jong Un issued the economic reform plan in 2011, an important part of the plan is to prioritize the improvement of consumer products to improve the quality of life. This is a move to keep the promise of improving people's standard of living. 
According to Felix Abt, who has invested in many fields in Korea and founded Pyongyang Business School, one of the major goals of the reform plan is to reduce the dependence of large Korean trading companies. Into the Chinese partner by increasing domestic production and diversifying sources from countries such as Singapore, Malaysia and Vietnam. 
Many Singaporean investors have shown interest in the Korean market very early. The first fast food restaurant in Pyongyang, Samtaeseong Diner, was opened by a Singapore-Korea venture in 2009. Jaka Parker, an Indonesian who has spent years in Pyongyang, Bugsae and Rakwon do supermarkets. Singaporeans invest as a place to buy consumer goods imported from Singapore. This place is called Pyongyang, Singapore, where shopping for the emerging middle class and foreigners live. 
According to AP, despite the strict sanctions, consumer products still have very good consumption in this country. Koreans can spend $ 0.8 to buy a Japanese Pokka coffee. They can also buy a Mercedes-Benz Viano, though not always easy, for $ 63,000. 
The emergence of the middle class quickly created a large demand for the consumer market operated by a subsidized economy that was unable to supply this demand. If the embargo continues, the market demand will continue to outstrip the supply of state-owned firms in the closed economy. The middle class developed rapidly as it benefited from the privatization of the economy as the state began to gradually accept the private sector investing in various industries. 
According to Felix, employers and managers are directly determining salaries for employees in recent years, rather than the government's decision to do so. Korean income has increased dramatically over the past 15 years. The South Korean central bank calculates that Korea's per capita income is about $ 1,000 by 2014, roughly equivalent to Vietnam's per capita income in 2008. 
According to Bloomberg, average per capita income USD 1.300 in 2016, in Vietnam in 2010. Korea's average per capita income growth is approximately Vietnam in 2008-2010. Although the country is still poor, GDP is still rising 3.9 percent in 2016 to about $ 28.5 billion, the fastest increase in GDP in 17 years. 
The prospect of developing per capita income in North Korea will depend on factors such as the effectiveness of economic reforms and the level of international embargo against missile tests and the country's nuclear development program. present. 
The goods loop 
According to Rowan Beard of the Young Pioneer Tour, imported items in Korea are imported by Korean joint ventures with intermediaries from China, Malaysia and Singapore. These intermediaries purchase products locally and sell them to Korean state trading companies. United Nations sanctions have a great impact on these companies. Many joint ventures have been shut down for violating sanctions on imports of high-end items such as wines, bags and jewelry. 
Felix Abt said that because of the policy of reducing the influence from China, large Korean trading companies are increasingly importing goods from other countries. The price of the product is often increased by the goods through various intermediaries before reaching the Korean trading company. Specifically, Chinese middlemen also sell Chinese products alongside Singapore and Malaysia because of the wave of boycott of Chinese goods by middle-class Pyongyang.
----

No comments: